Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2015

HIỂU.

Hãy lược qua vài chuyện.
Ngày còn ở bộ đội, được thoáng nhìn thấy mặt và nghe được một câu của Ô Phùng Thế Tài. Đại ý : Công sự (cái ụ pháo phòng không) chúng mày đắp thế này, tao cẩng cặc cũng đổ nói gì bom mỹ. Câu nói khi Ô kiểm tra đột xuất trung đoàn với cương vị Phó Tư lệnh binh chủng PK-KQ. Lúc đó mình thấy ngồ ngộ vì tục và hiểu vui theo nghĩa đen của câu nói mà thôi.
Cũng thời ở bộ đội phòng không những năm đó. Mọi người trong đơn vị mình bàn nhiều đến thời điểm bắn của phòng không Trung Quốc giúp sáu tỉnh phía bắc Việt Nam, nghe nói họ bắn ở thời điểm máy bay ném bom xong bắt đầu bay lên. Với lý luận tốc độ di chuyển ở đoạn cong lên là thấp nhất và diện tích mục tiêu là lớn nhất với toàn bộ mặt bụng máy bay. Bộ đội mình bắn ở thời điểm máy bay đang bổ nhào ném bom với lý luận đường ngắm ổn định nhất, kiểu khẩu hiệu "nhằm thẳng quân thù mà bắn". Kết luận những lời bàn đó là Trung quốc nhát, mình anh dũng. Nhát không? khi chấp nhận cho nó bỏ bom một cách chính xác, anh dũng không? khi bắn để nó bỏ bom không chính xác. Đấy là lời bàn của lính.
Bây giờ thì hiểu Ông Phùng Thế Tài bảo thế này : Hãy bảo vệ mình trước đã, hãy sống đã (khi có thể) bắn địch sau, còn sống thì còn cơ hội bắn địch.
Nay đọc thấy câu này : "Tôi rất muốn đặt câu hỏi với những người đang bảo vệ anh ta, nếu như Tân Hiệp Phát “khôn ngoan” như nhiều người đề nghị, đàm phán với anh ta và mua sự im lặng với giá 500 triệu hay một tỷ đồng, thì điều gì sẽ xảy ra? Hàng triệu người tiêu dùng Việt Nam sẽ tiếp tục vui vẻ uống những chai nước từ một dây chuyền sản xuất có vấn đề về mặt vệ sinh an toàn thực phẩm, anh nông dân có một khoản tiền lớn để đổi đời, Tân Hiệp Phát thở phào vì “tai qua nạn khỏi”, đó phải chăng là cái kết mà rất nhiều người khuyên Tân Hiệp Phát nên xử lý?" - Thật kinh điển với cách nhìn đến mục đích cuối cùng của mọi tranh luận về "con ruồi trong chai nước ngọt" đang tràn lan trên báo chí. (Tất nhiên xin mở ngoặc : Cũng có tranh luận THP đã bẫy người mua chai nước bị lỗi? Xin không bàn ở đây). Thế đấy, nhìn đến mục đích cuối cùng. trước khi ai đó có lỗi pháp lý trong vụ này thì người tiêu dùng đã, đang và sẽ là liên can nhiều nhất đến vụ việc, dù không xuất hiện trong tranh luận.
Xin tào lao thế này. Mình quyết định thay dân một việc gì đó và giải thích việc đó là lợi ích cho nhân dân nói chung. Tỷ như : Thu hồi đất ở của dân khu A để xây dựng công trình XX, Dân khu A không đồng ý, mình quyết định cưỡng chế thu hồi là xong. Vậy ở đây suy cho cùng là cưỡng chế cái gì? Có phải cưỡng chế lợi ích của Dân khu A, phục vụ lợi ích cho nhân dân nói chung (là mình nói thế) không. Nếu thế có phải đã yêu cầu Dân khu A hy sinh một phần lợi ích của họ không, cái phần mà họ chưa đồng ý ấy? Có điểm bắt tay được giữa Dân khu A và mình không?giữa lợi ích của Dân khu A với cái lợi ích cho nhân dân nói chung mà mình nói đến ấy, để san sẻ hai bên không? Ai cũng vì cái lợi mà. Mình nghĩ nếu cái lợi của nhân dân nói chung là thật, thì điểm bắt tay sẽ có thật khi san sẻ lợi ích của Dân khu A và lợi ích của nhân dân nói chung. Hiểu vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét